Những bài thơ hay và ý nghĩa nhất gửi tặng đến thầy cô giáo nhân ngày 20/11 chia sẻ dưới đây. Chúng ta không khỏi xao xuyến mỗi khi đọc những vần thơ tình cảm, đầm ấm về tình thầy trò dưới mái trường. dưới đây là một số bài thơ hay nhất và ý nghĩa gửi đến các thầy cô nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam, ngày tôn vinh những công lao to lớn của các Thầy, các Cô đã dạy dỗ bảo ban chúng ta nên người khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Dù bạn không còn ngồi trên ghế nhà trường nhưng luôn nhớ đến những người Thầy, người Cô đã dìu dắt và bảo bạn chúng ta lên người. Để thể hiện lòng kính trọng, yêu quý đến các Thầy, các Cô. Hãy cùng adayne.vn tham khảo tập thơ chúc 20/11 hay và sâu sắc nhất tặng thầy cô nhân ngày nhà giáo bên dưới nhé!
Mục Lục
Tuyển tập những bài thơ hay về thầy cô nhân ngày 20/11
1. Người đi xa khắp muôn phương
Nhớ ngày nhà giáo tìm đường về đây
Thầy trò tay nắm bàn tay
Bao nhiêu kỉ niệm đong đây cuộn dâng.
Về trường lòng dạ bâng khuâng
Ngày còn đi học thầy nâng đỡ nhiều
Dạy trò nhuần nhuyễn mọi điều
Tình yêu thắm thiết dành nhiều học sinh.
Nay ngày xã hội tôn vinh
Từng đoàn,từng tốp cựu sinh kéo về
Bờ mi giọt lệ cận kề
Bao nhiêu kí ước theo về hôm nay.
Như là mình mới chia tay
Ngày nào cũng muốn hàng ngày tới đây
Ngày nào mặt vẫn thơ ngây
Mày nay mặt đã có đày nếp nhăn.
Công việc đâu có khó khăn
Hay là dấu ấn lộn lăn thương trường
Dù rằng Nam- Bắc muôn phương
Chúng em luôn nhớ mái trường, thầy cô.
2. Ngày 20 tháng này sắp đến
Chúc thầy cô thân mến nước ta
Trí tuệ tâm huyết mãi là
Giúp cho con trẻ nước nhà đi lên.
Em vẫn nhớ không quên sao được
Các thầy cô tiếp bước cho em
Lời thầy cô mãi đi kèm
Qua bao năm tháng nhưng em vẫn còn.
Nhớ từ thuở mầm non chập chững
Được mẹ đưa lững thững đến trường
Được cô dìu dắt yêu thương
Trải qua mẫu giáo vào trường khác xưa.
Vào cấp một tròn vừa bảy tuổi
Hay bỏ học dong duổi ham chơi.
Cô thầy mắng phạt tơi bời
Ghi sổ liên lạc rồi mời phụ huynh.
Sang cấp hai tình hình vẫn thế
Nghịch ngợm còn đáo để hơn xưa
Cấp ba thì cũng chẳng vừa
Cái tuổi xí xớn có thừa tinh ranh.
Mười tám năm trưởng thành từ đó
Ai cũng lớn khôn có vợ con
Nhưng trong tâm trí vẫn còn
Thầy cô cha mẹ của con muôn đời.
3. Đã lâu rồi không về thăm trường cũ
Nhớ hàng cây nhớ ghế đá thân thương
Nhớ thầy cô nhớ những buổi tan trường
Nhớ lớp học ôi vô vàn thương nhớ
Thời gian ơi xin hãy quay trở lại
Mang em về kỷ niệm dấu yêu
Ngồi nơi đây mà nhớ lại bao điều
Thầy cô đã mở đường em tiếp bước
Ngày hôm nay những gì em có được
Nhờ thầy cô vun đắp kiến thức em
Thầy trồng cây cho bóng mát sau này
Cô ươm trái cho vườn xanh tươi mãi
Ngày xưa ơi nhớ những ngày thơ dại
Vẫn có thầy và bạn mãi bên ta.
4. Tay em ôm đóa hoa hồng
Với cả tấm lòng đến dành tặng cô
Ơn cô sớm sớm chiều chiều
Dạy em từng chữ hiểu nhiều điều hay
Hôm nay em lớn thế này
Làm sao đến được công thầy ơn cô
Em chỉ có mấy vần thơ
Tặng thầy cô giáo nhân ngày hội vui
Chúc thầy cô mãi đẹp tươi
Như hoa trên lá không phai sắc màu
Chúc cô trẻ mãi không già
Dìu dắt lớp trẻ một đà tiến lên
5. Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …
6. Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con, một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.
7. Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi
8. Tháng mười một nắng vàng quanh lối cũ
Tôi về trường lưu luyến kỷ niệm xưa
Thầy cô xưa bây chừ đã già nua
Còn mấy người đứng giảng bài giáo án.
Nhớ lúc đó tuổi con còn nhỏ lắm
Mái đầu thầy đã lấm tấm hoa râm
Cô lem nhem đôi mắt với kính râm
Dàn trải ra bao khung trời mơ ước.
Trường còn đó đổi thay nhiều hơn trước
Đời cô thầy còn thiếu trước hụt sau
Thầy già nua ốm yếu lại hanh hao
Vẫn cặp kính rệu rạo lòng vẫn sáng.
Đời thầy cô ví như trang giáo án
Ngày một dày và ngày một úa vàng
Tuổi trẻ con chắp cánh bước hồng hoang
Có mấy đứa nhắc tên thầy cô cũ.
Bao thế hệ thầy trò dầy bụi phấn
Người tiếp người lớp tiếp lớp ra đi
Ơn cô thầy chúng con mãi khắc ghi
Cành hoa thắm tri ân thầy bất diệt.
9. Đến ngày Nhà giáo hiến chương
Công to việc lớn chuyện thường vô tư
Nhớ lúc học mới u, ư
Đến khi danh phận tiến từ … thấp, cao.
Nhìn lên ta thấy trời cao
Nhìn ngang mặt đất ai nào nhớ – quên
Chẳng ai tránh được tự nhiên
Học thầy, học bạn mới nên làm người.
Chơi mà học, học mà chơi
Học văn, học lễ, học người hơn ta
Học thầy cô, học người nhà
Những người mình học đều là thầy cô
Vần thơ viết… đọc thấy khô
Nhưng là tâm huyết để tô nghĩa thầy
Học đi, học lại chưa đầy
Mới là tiến thủ có dầy trí minh.
Cũng là một kiếp nhân sinh
Yêu thầy nhớ giữ cho mình thanh tao.
10.Tôi đâu phải người làm nông
Cày xong đánh giấc say nồng một hơi
Chuông reo tan buổi dạy rồi
Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.
Trách mình đứng trước các em
Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!
Rụng dần theo bụi phấn bay
Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh
Dẫu là lời giảng của mình
Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang
Dẫu là tiết học vừa tan
Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!
Hiểu dùm tôi các em ơi
Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ
Cảnh đời chộn rộn bán mua
Áo cơm nào dễ chi đùa với ai.
Vờ quên cuộc sống bên ngoài
Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen
Dở hay, yêu ghét, trắng đen
Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu
Ai còn dằn vặt đêm sâu
Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên
Thật lòng tạ lỗi các em
Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!
Những bài thơ hay ý nghĩa về thầy nhân ngày 20/11
Thưa Thầy
Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy
Thầy và chuyến đò xưa
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Lời ru của thầy
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình
Con với thầy
Con với thầy
Người dưng nước lã
Con với thầy
Khác nhau thế hệ
Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình
Mười mấy ngàn ngày không gặp lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình
Vẫn theo tôi những lời động viên
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi tìm được vinh quang…
Qua buồn vui, qua những thăng trầm
Câu trả lời sáng lên lấp lánh
Với tôi thầy ký thác
Thầy gửi tôi khát vọng người cha
Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!
Từng bước một tôi bước
Với kỷ niệm thầy tôi…
Thầy
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …
Lời trầm thầy tôi
Có những chiều hè, phượng đỏ rơi
Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi.
Thương người bạn cũ, ân sâu nặng
Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.
Muốn được cho đi, thầy phải có
Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.
Cho không phải mất, tình muôn thuở.
Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.
Những bài thơ hay ý nghĩa về cô nhân ngày 20/11
Cô ơi
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!
Gửi Về Cô Giáo Dạy Văn
Có thể bây giờ cô đã quên em
Học trò quá nhiều, làm sao cô nhớ hết
Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt
Vẫn nhớ lời tự nhủ: Sẽ về thăm
Có thể bây giờ chiếc lá bàng non
Của ngày em đi đã úa màu nâu thẫm
Ai sẽ nhặt dùm em xác lá
Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ ?
Ước gì… Hiện tại chỉ là mơ
Cho em được trở về chốn ấy
Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái
Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên
Em nhớ hoài tiết học đầu tiên
Lời cô dạy: “Văn học là nhân học”
Và chẳng ai học xong bài học làm người!
Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cười
Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp
Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược
Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi
Những lúc buồn em nhớ quá – Cô ơi!
Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ…
Hoa và ngày 20/11
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông…
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô có còn cài?
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô – những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.
Những bài thơ về thầy cô giáo hay và ý nghĩa nhất mà adayne.vn vừa cung cấp hy vọng sẽ giúp các bạn có được những bài thơ về ngày nhà giáo việt nam chứa chất nhiều tình cảm. Có rất nhiều cách để các bạn gửi lời cảm ơn tới thầy cô, bạn có thể gửi tặng những món quà hay các bài hát ngày nhà giáo Việt Nam thay cho lời chúc ý nghĩa và thể hiện lòng tri ân với các thầy cô giáo của mình. Chúc bạn sẽ có một ngày 20/11 thật ý nghĩa, tràn ngập hạnh phúc, tiếng cười bên những người thầy, người cô yêu quý của mình.